Posted in JohnJae, Sao

Rong ruổi trời sao – 9

“Chúc mừng năm mới!”

Đã sang tháng Hai, trời hãy còn lạnh nhưng tuyết đã dần tan trên những ngả đường trong thành phố, dòng sông Hàn chỉ còn phủ một lớp băng mỏng trên mặt sông. Ngoài kia, hàng cây vẫn rũ mình không khác gì con người co ro vì giá rét. Johnny thức giấc theo đồng hồ sinh học, ngồi yên thẫn thờ trên giường một lúc lâu, như thể chờ đợi hệ điều hành trong gã được khởi động lại. Gã ngáp dài một tiếng, rồi nhìn sang chỗ bên cạnh: Jaehyun yêu quý của gã vẫn say ngủ như một chú mèo nhỏ, chân phải lộ ra ngoài lớp chăn – thói quen đạp chăn khi ngủ của em mãi không sửa được. Gã chầm chậm nhoài người, cố gắng nhẹ nhàng không gây tiếng động, ghém chăn lại cho em.

Buổi sáng của Johnny gắn liền với cà phê. Sáng nào cũng thế, việc đầu tiên gã làm sau khi rời khỏi chiếc giường chính là bước vào bếp pha cà phê. Cà phê dậy hương thơm lừng từ gian bếp lan đi khắp căn phòng, mang theo dễ chịu đi vào khoang mũi xuýt xoa khứu giác của Johnny. Johnny chế thành hai cốc: một cho gã và một cho em. Xong xuôi, gã vừa nhâm nhi cốc cà phê của bản thân vừa quay lại phòng ngủ bước đến chiếc giường nơi Jaehyun đang say giấc.

Và như thế, gã im lặng ngồi đó, ngơ ngẩn ngắm nhìn em.

Jaehyun nay đã qua mốc đôi mươi, trong mắt nhiều người không còn là đứa trẻ, nhưng với gã vẫn là đứa trẻ thôi. Nghĩ đến đây gã cười bâng quơ, là do em còn trẻ quá, hay vì gã già đây nhỉ? Jaehyun nhỏ hơn Johnny nhiều tuổi, giữa hai người có khoảng cách thế hệ nhất định, hòa hợp với nhau chẳng phải chuyện dễ dàng. Johnny không phải là chưa từng nghĩ đến chuyện này, nhớ lại năm đó, khi mang một tâm tư hỗn loạn chạy trốn khỏi tình yêu của gã không một lý do rõ ràng, Johnny chỉ có thể bối rối, gã đã từng không hiểu, và đã từng tự hỏi liệu mình có đúng khi thổ lộ tình yêu này, liệu gã và em có thể hòa hợp với nhau không, thế mà chớp mắt đã ở cạnh nhau bốn năm rồi.

Bốn năm lắm đoạn trập trùng. Ngoài cách biệt tuổi tác, họ còn là một Mỹ một Hàn, lối sống khác biệt, lối tư duy khác biệt, cái nhìn đối với cùng một sự việc cũng khác biệt, nhưng dần dà ngày tháng trôi qua, những khác biệt ấy lu mờ đi, nhường chỗ cho thấu hiểu sâu sắc, cho yêu thương nồng nhiệt. Johnny tận hưởng yên bình sớm mai, đôi mắt màu mật ong đẹp mê ly không chớp ngắm nghía khuôn mặt xinh xắn đang ngủ của Jaehyun, phân vân không biết nên đánh thức em dậy trước khi cốc cà phê nọ tỏa hết hơi nóng, hay để em ngủ cho đã giấc.

Bất chợt, gã cúi người mi lên đầu mũi em một cái.

Jaehyun cựa quậy, song vẫn cứ lười nhác quay lại với giấc ngủ.

Gã cúi xuống hôn em một cái nữa, lần này là đôi mềm mềm mọng nước.

Đôi môi cong cong quyến rũ của Johnny mang theo hương vị cà phê gửi đến đầu môi Jaehyun.

Jaehyun mở mắt, giọng lè nhè ngái ngủ vang lên đánh vào bầu không khí tĩnh lặng ban sáng:

– Chú?

– Dậy uống cà phê.

– Không thích! – Jaehyun phồng má đáp lời, khuôn mặt hóa tròn xoe như trái đào mọng.

Bấy nhiêu tinh nghịch pha chút ngang tàng trẻ con ấy của em sa vào đôi mắt yêu chiều của chú người yêu, đủ làm gã bật cười giòn giã.

– Vậy thích gì nào?

Jaehyun nhìn khuôn mặt đối diện đang cách hàng mi của em vài xăng ti mét, môi em nở nụ cười, lúm đồng tiền xinh xẻo hai bên má hiện lên, mang theo nắng ấm, mang theo rung động, chạm vào trái tim người trước mặt. Cánh tay em vòng qua cổ gã:

– Muốn hôn chú.

Jaehyun vừa dứt lời, Johnny đã thấy đi cùng mềm mại là ngọt ngào tan chảy đầu môi và lan dần vào bên trong khoang miệng.

Nắng sáng đầu xuân từ bên ngoài không biết đã vươn mình tự bao giờ, chen qua khe nhỏ ở mép rèm cửa nhảy vào căn phòng, giống như một tín hiệu từ trời cao báo cho nhân gian biết rằng mùa xuân đã thực sự đến rồi.

Nỗi buồn gửi lại năm cũ, đón chào vui tươi năm mới, hai trái tim hòa chung một nhịp đập, cùng mang hy vọng về những cột mốc hạnh phúc trong tương lai.

~ Hết ~

QN, 10.02.2024

Author:

Yêu Ngài Đệ Lục 🥺

2 thoughts on “Rong ruổi trời sao – 9

  1. Năm mới tới, hi vọng OTP của chúng mình cũng được như chap này, hạnh phúc – bền vững – cưng chiều lẫn nhau, tốt nhất là phát cơm tró đều đặn, để chúng ta đc đứng trên đỉnh xã hội hưởng thụ độ loãng của không khí. Gì chứ lộc lá mồng 2 làm mình get high tới giờ chưa xuống được, đu hoài không muốn xuống. Không gì OTP không dám làm, là tại chúng ta không lường được họ sẽ làm gì thôi 🤟🌸🌸🍀🥺

    1. Khai bút chiếc này xong chông dợ hài ném cho quả ảnh gác chân lên ghế chụp từ trên xuống với quả đi chung về chung concert anh bồ tôi 😭😭😭 Tự nhiên thấy khai bút đầu xuân hiệu nghiệm quá má ơi 🥺

Leave a comment